Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Em be chao doi ngay 30/10/2012

Mong mỏi, chờ đợi.Quá ngày sinh đến 4 hôm rồi mà con vân chưa ra. Chiều 29/10 sau khi mấy cô bác sỹ băt mẹ đi 10 vòng bệnh viên để khám và xét nghiệm. Vừa mêt và đau bụng, linh cảm chỉ sáng mai thôi con sẽ chào đời. Bố mẹ lên xe về nhà để chuẩn bị đón con, cả đêm hôm đó bố mẹ không ngủ vì con thức. Mỗi lần con đạp mẹ mím chăt môi ứa nước mắt vì đau, bố ngối sau đơn lưng chỉ biết kêu cố lên, 12h đêm cơn đau dày hơn 10 phút 1 lân, 2h sáng, 5 phút một lần. Bố mẹ nhìn đồng hồ đếm từng giây một mong đến 4h sáng để gọi tãi vào viên. 5h vào đến viện, con đạp nhiêù quá rồi, bố đã bị cách ly, mẹ không thể tự bám vào tường để đi được nữa mà phải bò dưới sàn BV. Cơn đau ngày một dồn dập, mẹ không bieert kêu ai mà chỉ biết lăn đầu thât mạnh vào tường. Mẹ biết con sắp chào đời và chỉ một hơi cố gắng mẹ đã nghe thấy tiếng khóc của con. Con chào đời mạnh khỏe đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của bố mẹ con có biết không? Con bé hơn anh Ben, chỉ có 2,6kg, con phải nằm lồng ấp và tiêm 7 mũi kháng sinh liền nhưng mẹ biết conf  rất kiên cường để vượt qua tất cả. Và hôm nay đay, khi con đã tròn 2 tháng rưỡi, mẹ vừa ôm con ngủ trong lòng vừa viết lại những dòng này. Con sinh 8h20p ngày 30/10/2012+ ngaỳ dẹp tháng đẹp năm đẹp. Tuy  không đặt quá nhiều kỳ vọng vào con, nhưng bố mẹ mong con luôn mạnh khỏe vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống để luôn làm bố bố mẹ vui lòng, Mong anh em con yêu thương nhau đấy là hạnh phúc của mẹ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét